098《秦中感秋寄远上人》孟浩然-唐诗三百首-拼音版《中国诗词大会》古诗词

《秦中感秋寄远上人》

孟浩然

一丘常欲卧,三径苦无资。

北土非吾愿,东林怀我师。

黄金燃桂尽,壮志逐年衰。

日夕凉风至,闻蝉但益悲。

【拼音版】

《秦中感秋寄远上人》
qín zhōng gǎn qiū jì yuǎn shàng rén

孟浩然 mèng hào rán

一丘常欲卧, yī qiū cháng yù wò ,
三径苦无资。 sān jìng kǔ wú zī 。

北土非吾愿, běi tǔ fēi wú yuàn ,
东林怀我师。 dōng lín huái wǒ shī 。

黄金燃桂尽, huáng jīn rán guì jìn ,
壮志逐年衰。 zhuàng zhì zhú nián shuāi 。

日夕凉风至, rì xī liáng fēng zhì ,
闻蝉但益悲。 wén chán dàn yì bēi 。

继续阅读“098《秦中感秋寄远上人》孟浩然-唐诗三百首-拼音版《中国诗词大会》古诗词”